Ở Real Madrid có một bản Samba thô cứng nhưng uyển chuyển

Có một anh chàng ở tuyến giữa mang tên Casemiro, anh ta mang trong mình hơi thở của Samba. Những “vũ điệu” của anh ta trên sân cỏ vừa thô cứng nhưng hiệu quả, vừa thực dụng nhưng cũng uyển chuyển không kém gì những nghệ sĩ cha-cha-cha.

Uyển chuyển và khéo léo. Sôi động và cuốn hút. Rực rỡ và lấp lánh sắc màu. Đó là cái chất làm nên bản Samba mê hoặc lòng người. Người ta đưa mắt dõi theo, bị hút vào đó, bị ma lực từ những đôi chân lôi cuốn, bị những vũ công Brazil mê hoặc.

Paso Doble lại khác. Mang hơi hướng châu Âu, mạnh mẽ, lịch lãm và kiêu hãnh. Hình ảnh dũng sĩ đấu bò tót là đặc trưng rõ nét cho điệu nhảy của người Tây Ban Nha, một điệu nhảy dứt khoát, không uyển chuyển nhưng cũng đủ khiến người xem điêu đứng.

Nếu như Samba và Tango là 2 trường phái đối nghịch nhau, không thể hoà làm một thì lại có những sự pha trộn, làm nên những điều đặc biệt.

Casemiro. Không, là Casimiro chính là siêu phẩm của sự hoà hợp có 1-0-2 giữa Samba và Paso Doble, khi uyển chuyển kết hợp cùng mạnh mẽ, khi thể lực người Nam Mỹ kết hợp cùng tư duy chiến thuật Châu Âu, khi Samba lại dành cho dũng sĩ đấu bò, tất cả nó như một vụ nổ vậy!

Carlos Henrique Jose Francisco Venancio Casimiro, đó là cái tên đầy đủ và chính xác của “vũ công” đang được nhắc tới, thay vì cái tên Casemiro như nhiều người vẫn nghĩ. Đó là một chàng trai bị cha bỏ rơi khi lên 3, tuổi thơ không nhà, lặn lội trên những con đường bụi bặm ở Sao Paulo, mơ mộng tới mức suýt tự chôn vùi tài năng vừa mới chớm, và giờ đây trở thành buồng phổi của đội bóng hoàng gia thành Madrid.

Rắn và bẩn thỉu! Đó là những từ ngữ người ta “dành tặng” cho vũ công gốc Brazil này. Anh trở thành gã đồ tể trong mắt CĐV và nhiều đồng nghiệp. Sinh ra trong khu ổ chuột ở Sao Paulo, lớn lên ở Brazil, nhưng người ta lại phát hiện được những tố chất châu Âu trong chàng trai không phải là biểu tượng hay hình mẫu chuẩn mực của cầu thủ xứ Samba.

Thước phim về hành trình từ cậu bé không tuổi thơ đến hành trình chạm tới giấc mơ châu Âu không phải ai cũng mày mò lục lại. Nhưng hãy nhớ, anh từng được kì vọng là Makelele mới, hãy nhớ cách anh “giết chết số 10”, cách anh khoá chặt hàng tấn công đội bạn, cách anh có vị trí không thể thiếu hiện tại, hãy nhớ, nhớ để hiểu, anh đặc biệt đến nhường nào.

Xem thêm: M88

Casemiro- vũ công thô cứng và uyển chuyển

Thô bạo! Người ta phàn nàn và la ó về anh, nhưng đó chính là chất thép trong lối chơi đầy kỉ luật của anh. Không ngại va chạm và phạm lỗi khi cần, sự dũng mãnh, chính là cái chất của dũng sĩ đấu bò trong bản Paso Doble. Chính lối chơi kỉ luật và rắn đến vậy, giúp Real Madrid tạo ra được sự cân bằng, đặc biệt là ở tuyến giữa. Sự hiện diện của anh như chiếc khiên vững chắc sừng sững bảo vệ trước khung thành…

Chẳng những thế, có Casimiro trong tay, Real Madrid còn có thêm cả mũi giáo. Anh vẫn cho thấy sự sắc bén với những đường truyền dài vượt tuyến, mở cánh hay chọc khe trung lộ, với nhãn quan và tư duy chiến thuật chưa với tới Modric hay Kroos, nhưng cũng đạt tầm thượng hạng.

Case mang trong mình hiện thân Makelele


Trước kia, từng so sánh, từng hi vọng anh là một Makelele mới, nhưng rồi cũng nhận ra, mọi so sánh luôn là khập khiễng. Thật khó để anh có thể đạt đến đẳng cấp ấy, nhưng nếu đi tìm sự toàn diện, có lẽ, anh lại là người vượt trội. Có lẽ, đừng nên hi vọng anh trở thành một bản sao khác, mà hãy để anh là chính anh, one man, special!

Cái thời còn ở Real Madrid, Makelele chỉ được coi là nền bên cạnh những Zidine Zidan, Luis Figo hay Raul Gonzalez, phải cho đến khi anh bị bán đi, người ta mới hiểu tầm ảnh hưởng của anh đến chiến thắng của Real Madrid lớn đến mức nào. Quả thật, sự có mặt của họ trên sân, không rực rỡ, không màu mè, nhưng khi họ rời khỏi sân, bạn lại thấy những bất an thường trực!

Còn nhiều điều muốn nói, nhưng lại không biết tiếp tục ở đâu, mở lời như thế nào nữa. Đó là đôi điều về một cầu thủ bản thân cực kì yêu mến, nhân dịp sinh nhật lần thứ 26 của anh.

Buồn cười thật, nhắc đến Real Madrid, nhắc đến một cô gái là Madridista, người ta thường mặc định trong đầu “chắc nó thích anh Rô”, “chắc nó mê trai đẹp”. Quả thật là bản thân rất thích anh, rất thích, nhưng đâu chỉ đơn thuần là vẻ bề ngoài, sự hào nhoáng như nhiều người vẫn nghĩ, nỗ lực phi thường, nhiệt huyết luôn rực cháy là điều làm nhiều cô gái điêu đứng.

Còn Casimiro, tôi thích anh, từ lúc nào không hay, thích nhiều, và nhiều nhất, thích chàng trai với nụ cười luôn thường trực, thích chàng trai vượt qua bệnh viêm gan, khi đã từng nghĩ phải bỏ sự nghiệp quần đùi áo số, thích chàng trai cứ thi đấu hết mình, cứ lặng lẽ cống hiến, thích chàng trai không có nhiều vệ tinh vây quay, nhưng với tôi lại vô cùng đặc biệt! /

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *